Sau này, Cố Vi Vi cũng không hỏi đến chuyện về hung thủ nữa.
Nhưng ba ngày sau, Phó Hàn Tranh chỉ báo với cô một tiếng rằng đã bắt được hung thủ.
Hơn nữa, trong ngày hôm ấy, như mong muốn của cô, anh dặn mấy người bà Phó đưa theo Hữu Hữu và Điềm Điềm tới bệnh viện thăm cô.
Mấy ngày này, do có sự chăm sóc của Phó Hàn Tranh, cộng thêm tĩnh dưỡng đúng cách nên Cố Vi Vi được Hà Trì cho phép xuống giường hoạt động mỗi ngày.
Cố Vi Vi vốn đang nằm trên giường nghỉ ngơi, nhưng vừa nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài cửa phòng bệnh, chưa đợi cửa mở, cô đã chuẩn bị xoay người ngồi dậy.
Phó Hàn Tranh đỡ cô ngồi dậy, mấy người bà Phó người liền đưa Hữu Hữu và Điềm Điềm bước vào.
Hai nhóc bánh bao nhỏ vừa vào cửa liền lảo đảo bước đến. Nhìn thấy Cố Vi Vi đang ngồi trên giường, chúng liền chạy tới bên giường bệnh, vui sướng gọi mẹ.
Nhưng do dáng người nhỏ bé nên chúng chỉ có thể đứng ở mép giường, khó khăn ngẩng đầu lên nhìn người ngồi trên giường.