Trên mặt Cố Vi Vi mang theo nụ cười nói.
"Chúng ta đều biết giá trị của miếng đất kia, bây giờ tôi đã mua được, các người muốn lấy lại thì thật sự không hợp lí."
"Nhưng thời điểm mua miếng đất đó tốn ba trăm triệu, cô chỉ dùng chín mươi triệu để mua, không phù hợp với giá thị trường." Bà Tần vội vàng nói.
Năm đó tốn ba trăm triệu mới mua được, hiện tại không chỉ đáng giá ba trăm triệu.
"Nhưng ông Hầu bán cho tôi với giá này, việc kinh doanh là chuyện của hai bên mua bán." Cố Vi Vi mỉm cười nhẹ, nói dịu dàng nhưng không hề nhượng bộ.
Bà Tần không nói được lại kéo ông Tần, ra hiệu ông ta nghĩ cách.
Ông Tần khó xử thở dài, nhìn Cố Vi Vi nói.
"Bà Phó, nếu miếng đất này cứ bán đi như vậy, đối với tập đoàn nhà họ Tần là tổn thất rất lớn."
"Nhưng lúc tôi mua miếng đấy này thì theo hợp đồng đã thuộc về ông Hầu rồi, chúng tôi mua bán bình thường, về phần tổn thất của nhà họ Tần chuyện này không liên quan đến tôi." Cố Vi Vi mỉm cười nói.