Bà Tần trở lại Đế Đô đã là chiều tối ngày hôm sau.
Nhưng bà chưa về bàn bạc với gia đình vội mà lại chạy đi tìm Mạnh Như Nhã.
"Như Nhã, Tần Lãng nói thế nào?"
Mạnh Như Nhã bất đắc dĩ lắc đầu:
"Anh ấy không chịu, chị cũng biết mà, vì chuyện lần trước nên hiện giờ bọn em vẫn đang hơi có chút trục trặc."
"Tần Lãng không cho mượn một đồng nào sao?" Bà Tần không thể tin nổi.
Từ trước tới giờ Tần Lãng luôn luôn hào phóng với cô ta mà, chỉ cần cô ta lên tiếng thì không thể nào không cho cô ta một chút nào được.
"Sự việc xảy ra hôm đính hôn chị cũng thấy rồi đó, mẹ và ba đều vô cùng khó chịu với em, lúc này nếu như vẫn còn làm căng thì e là việc kết hôn cũng khó mà thành được." Mạnh Như Nhã nói rồi rút một chiếc thẻ ở trong túi ra.
"Chị dâu à, đây là hai mươi triệu mà mẹ em tích cóp, tuy là không giúp được gì nhiều nhưng chị cầm trước đi vậy."