Phó Hàn Tranh thấy được chờ mong trong mắt cô dần dần biến mất, lên tiếng cắt ngang lời của Hà Trì.
"Chúng tôi tới tìm anh, không phải muốn nghe những lời nói vô dụng này."
"Đây không phải lời nói vô dụng, mà là lời khuyên chân thành." Hà Trì thực tình nói.
Ngay từ đầu tình huống của cô đúng là đã dọa bọn họ, anh ta cũng sợ rằng vì vấn đề cô mất đi ký ức mà cô và Phó Hàn Tranh sẽ thành người lạ.
Cho nên khi biết hi vọng chữa khỏi xa vời, vẫn đáp ứng anh ta thành lập nhóm nghiên cứu.
Thế nhưng mà, càng tìm hiểu sâu vào hạng mục anh, anh ta càng rõ ràng hơn đó là cuộc nghiên cứu gần như không thể có kết quả.
Phó Hàn Tranh nhìn anh ta một cái:
"Người của Cố Tư Đình có thể mất ba năm, các người mất năm năm, tám năm, mười năm, chắc chắn sẽ có kết quả."
"Vậy ai tới làm thí nghiệm?" Hà Trì hiếm khi nghiêm túc mà đối diện hai người, hỏi: