Nguyên Mộng khoanh tay nhìn người trước mặt, không phải chị giấu em chuyện gì, mà là em đã quên đi chuyện gì.
"Đi, chị dẫn em đi gặp một người?"
Cố Vi Vi đi theo cô ấy, cuối cùng lại phát hiện cô ấy dẫn cô vào toilet.
Cô tưởng rằng Nguyên Mộng muốn nói bí mật gì, còn vô cùng ý thức khóa cửa toilet lại, nhìn nhìn toilet ngoại trừ hai người thì không có một bóng người.
"Chẳng phải chị muốn dẫn em đi gặp ai sao?"
Nguyên Mộng chỉ vào tấm gương:
"Em nhìn vào trong xem, đó chính là người chị muốn dẫn em đi gặp."
Cố Vi Vi kinh ngạc quay đầu nhìn vào gương trong toilet, nhìn thấy mình trong gương thì cả người như bị sét đánh.
Rõ ràng người đứng trước gương chính là cô, tại sao người trong gương cũng là cô?
Cô vốn tưởng rằng mình nhìn nhầm, vươn tay sờ sờ tấm gương, mà người trong gương cũng vươn tay ra.
Cô nhìn mấy giây, đột nhiên quay đầu hỏi:
"Chị hóa trang cho em à?"