"Phó Hàn Tranh. . ."
Tần Mạn còn muốn cầu xin nữa, nhưng lại bị lời nói vô cùng lạnh lùng của Phó Hàn Tranh cắt ngang.
"Nếu như cô còn tới tìm tôi nữa, tôi chỉ sợ sẽ khiến cậu ta càng sống không tốt hơn nữa."
Đang lúc nói chuyện, bên trong nhà cũ đã có người đi ra, mạnh mẽ kéo mấy người nhà họ Tần ra.
Phó Hàn Tranh lên xe, lái xe tiến vào khu biệt thự của nhà cũ.
Ông cụ Tần không nổi đả kích, cả người lung lay suýt nữa đứng không vững.
"Cha, người cũng không phải không biết Phó Hàn Tranh là hạng người gì, lúc này cầu xin anh ta căn bản là vô dụng?" Tần Lãng đỡ lấy ông cụ Tần, nhìn phương hướng nhà cũ nhà họ Phó một chút.
"Hiện tại, cha cũng có thể hết hy vọng rồi." Tần Man nói.
Ông cụ yêu thương cháu trai, nhìn thấy thằng Luật chịu khổ như thế thì không đành lòng, cho nên khăng khăng muốn tới nhà họ Phó một chuyến.