Sau khi qua buổi sáng, anh em Phó Hàn Tranh lại đi làm đi làm, nhanh chóng ra thông báo.
Hà Trì vừa đúng lúc đến bệnh viện làm, Cố Vi Vi đưa theo Nguyên Mộng và Lenine đi cùng anh.
Hắc Điền Huệ Tử cũng không có nhiều hành lý, vì vậy Hà Trì đến bệnh viện xuất phiếu xuất viện cho cô, nên thủ tục rất nhanh đã được làm xong.
Chỉ là, bởi vì có vết thương trên đùi nên Hắc Điền Huệ Tử muốn đi vẫn phải dựa vào tay nạn hoặc xe lăn.
Cố Vi Vi đẩy cô bằng xe lăn xuống bãi đỗ xe, Nguyên Mộng cùng với cô bế người lên xe, sau đó mới đến mình ngồi lên xe.
"Các cậu bây giờ muốn đi đâu vậy à?" Hắc Điền Huệ Tử ngồi xong mới hỏi thăm.
Cố Vi Vi cười mỉm: "Đi đến chỗ bây giờ tớ đang ở, không phải cậu muốn gặp hai đứa con của tớ sao, lát nữa là được gặp rồi."
Hắc Điền Huệ Tử nghe xong câu này, có chút cảm thấy khó hiểu.
" Tớ có làm phiền cậu quá hay không, hay là cậu sắp xếp một ít cho tớ về nước đi."