Lạc Thiên Thiên mím môi trầm mặc một lúc, nhẹ nhàng gật đầu xem như đồng ý yêu cầu của đối phương.
Cô ấy không muốn mình và anh ta trở thành người xa lạ, nhưng cũng không muốn bởi vì tâm tư của mình mà làm đối phương phải khó xử. Cho nên, cho dù có muôn vàn không tình nguyện, cô ấy cũng chỉ có thể đồng ý đây là lần gặp cuối cùng của bọn họ.
Nguyên Mộng ngồi bên theo dõi, tâm tình lên xuống theo nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ.
Về sau sẽ không bao giờ nhận nhiệm vụ thế này nữa, bằng không trái tim cũng bị đùa cho hỏng mất.
Cổ Vân Triệt uống xong ly cà phê, cũng ăn xong miếng bánh ngọt được cắt, lấy giấy ăn lau miệng rồi nói, "Bánh ngọt rất ngon, cảm ơn."
Nói xong, anh ta đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Lạc Thiên Thiên vốn đã chấp nhận đây là lần cuối cùng gặp mặt như lời của đối phương nói, nhưng nhìn thấy anh ta chuẩn bị rời đi, bỗng dưng cũng đứng lên.