"…"
Trong nháy mắt sắc mặt cô đỏ lên, không nói nên lời.
Sắc mặt Phó Hàn Tranh không một gợn sóng, lạnh lùng hỏi:
"Còn gì nữa không?"
"Anh nhớ đưa cô ấy đi khám thai định kỳ, nếu trong người cảm thấy khó chịu, phải nhanh chóng đến bệnh viện." Bác sĩ Tô nói.
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch nín cười, vị bác sĩ này dặn dò thì dặn dò, sao còn phải cố ý liếc thoáng qua anh cả rồi mới nói.
Anh cả… Giống người đói khát như vậy sao?
Phó Hàn Tranh thấy bác sĩ nói xong, anh đỡ Cố Vi Vi lên, chuẩn bị đưa cô rời khỏi bệnh viện.
Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch cười trộm, đi theo sau hai người, sau khi vào thang máy cũng chỉ có bốn người bọn họ.
"Anh à, vất vả cho anh rồi."
Thật sự không biết trong hai tháng vừa rồi, anh nhịn như thế nào. Còn hơn nửa năm nữa chị dâu mới sinh, anh sống như thế nào đây.
Phó Hàn Tranh lạnh lùng liếc nhìn hai người: "Hai cậu muốn nói cái gì?"