Cố Vi Vi ngủ thẳng tới buổi chiều rồi bị Kiều Lâm gọi điện thoại tới đánh thức.
Cố Vi Vi chậm chạp đi rửa mặt rồi chuẩn bị tới công ty họp với tổ làm phim thống nhất phong cách quay chụp.
Vừa xuống lầu thì lại thấy Nguyên Mộng đang sắp xếp đặt tượng Quan Âm ở phòng khách.
"Chị bắt đầu tin vào Phật từ bao giờ thế?"
"Không phải cho chị, chuẩn bị cho em đấy." Nguyên Mộng nói xong thì đưa cho cô ba nén hương rồi nói, "Bái đi."
"Em không rảnh." Cố Vi Vi nói rồi liền cầm lấy chìa khóa xe muốn ra ngoài.
"Em không bái, hôm nay đừng mong ra ngoài." Nguyên Mộng nói.
Cố Vi Vi lườm cô, đành phải cầm mấy nén hương Nguyên Mộng đưa, cắm vào lư hương.
"Bây giờ thì được rồi chứ?"
"Em có thể thành kính một chút được không hả, vô lễ với Quan Âm như vậy, em còn muốn có thai nữa không hả?" NGuyên Mộng nhắc nhở.
"Quan…Quan Âm cầu con?" Cố Vi Vi kinh ngạc nhìn tượng Quan Âm nhỏ bé kia rồi lại nhìn Nguyên Mộng, "Chị bày trò gì vậy?"