"Mẹ, khó khăn lắm mới có thể thở phào nhẹ nhõm, hôm nay chúng ta đừng nhắc tới chuyện của Cố Vi Vi nữa được không?"
Lăng Nghiên cắt lời Kỷ Phương, không muốn nhắc tới chuyện khiến cô ăn không ngon ngủ không yên suốt thời gian này nữa.
Vì chuyện không đầu không cuối này mà gần đây cô phải tam dừng lịch trình, ngày nào cũng lo sợ đề phòng.
Nhưng, mấy ngày nay cô đã bình tĩnh suy nghĩ lại một lần, có lẽ là do cô thật sự nghĩ quá nhiều rồi, người chết thì cũng đã chết, làm sao có thể ở lại trên đời được chứ.
"Nghiên Nghiên, chuyện lớn như vậy, chúng ta không thể xem nhẹ được, bây giờ người kia chưa xuất hiện, nhưng không có nghĩa là sau này cũng vậy." Kỷ Phương bất an.
Hiếm khi Lăng Nghiên thả lỏng tinh thần, có khẩu vị mở đồ ăn sáng mà Kỷ Phương chuẩn bị ra thưởng thức.