Cả quãng đường, Cố Vi Vi trầm mặc không lên tiếng, bàn tay đang nắm tay Phó Hàn Tranh cũng không chịu ở yên.
Rõ ràng là cô đang ra quyết định gì đó rất khó khăn.
Phó Hàn Tranh nhận ra được chuyện này, nhưng không hỏi cô mà chỉ lái xe.
Anh đoán được cô muốn nói chuyện gì với anh, nên cũng đã chuẩn bị tâm lý nghe những gì cô muốn nói rồi.
Chỉ là, không ngờ khi cô thật sự mở lời, mọi chuyện lại vượt xa dự đoán của anh.
Từ Phó gia quay về biệt thự Thiên Thủy chỉ có một đoạn đường, nhưng hai người đi một tiếng mới về tới nhà.
Hai người cùng nhau chuyển đồ trên xe vào nhà.
Cố Vi Vi thu dọn đồ đạc xong, ngồi xuống sô pha nghỉ ngơi rồi hỏi.
"Anh muốn uống gì?"
"Trà." Phó Hàn Tranh cởi áo khoác ra, nới lỏng cà vạt.
Cố Vi Vi rót hai chén trà, đem ra bàn trà rồi đặt xuống.
Phó Hàn Tranh giơ tay ra, gọi.
Cố Vi Vi ngồi xuống bên cạnh anh, liền bị Phó Hàn Tranh ôm vào lòng, một nụ hôn dịu dàng đặt lên trán.