Hết giờ thăm nom, Lê Hinh Nhi đem theo tâm trạng nặng nề rời khỏi trại tạm giam.
Cô ta đang nghĩ phải làm thế nào để liên lạc với Mộ Vi Vi, thì lại nhìn thấy Mộ Vi Vi đang ngồi trong một chiếc xe ở gần đó.
Cửa sổ xe hạ xuống, Cố Vi Vi hỏi thẳng vào vấn đề.
"Hỏi được chưa?"
Lê Hinh Nhi cũng không trả lời cô ngay, "Tôi nói cho cô rồi, cô thật sự sẽ bỏ qua cho tôi sao?"
"Cô có tư cách ra điều kiện với tôi chắc?" Cố Vi Vi lạnh lùng hỏi.
"Cô đã nói, nếu tôi hỏi chuyện đó cho cô, thì cô sẽ tha cho tôi một mạng." Lê Hinh Nhi nhắc lại.
Cố Vi Vi không muốn lãng phí thời gian với cô ta, liền nói.
"Chẳng qua các người chỉ là nhân vật nhỏ bị lợi dụng mà thôi, tôi muốn tìm hung thủ đứng sau kìa."
Nếu không phải có người cố tình dắt mũi bọn họ thuê sát thủ, thì chưa chắc Lê Hinh Nhi và Chu Mỹ Cầm đã có can đảm và đầu óc để làm ra được chuyện như vậy, còn nghĩ tới cả chuyện ra tay ở nước ngoài.