Vì Cố Vi Vi đã đeo nhẫn từ trước rồi nên khi nghe Phó Thời Dịch nói hắn muốn cầu hôn cô liền cảm thấy hơi kỳ lạ, cô chưa từng nghĩ tới chuyện Phó Hàn Tranh sẽ cầu hôn cô.
"Ở nước ngoài phim của chúng ta cũng được xếp hạng rất cao, vì vậy các hoạt động tuyên truyền sau này cần phải điều chỉnh lại, có thể chúng ta sẽ phải đi tới mấy thành phố khác nữa."
Phó Thời Dịch lật xem lịch trình mới rồi hỏi.
"Lâu như vậy rồi cô chưa về nhà, đại ca tôi không có ý kiến gì sao?"
Cô ấy đã liên tục chạy từ Bắc tới Nam nhiều ngày như vậy rồi, thậm chí có ngày còn bận tới nỗi không có thời gian gọi điện thoại cho đại ca nữa.
Bây giờ lại phải tới nhiều thành phố hơn dự kiến, chẳng phải ngày về nhà của cô ấy lại bị lùi lại hay sao.
"Anh trai anh còn chưa có ý kiến, anh đã có ý kiến rồi?" Cố Vi Vi lạnh lùng nhìn Phó Thời Dịch.
Phó Hàn Tranh cũng chẳng vui vẻ gì, nhưng cô đã dỗ được anh rồi.
"Đâu có." Phó Thời Dịch không khỏi lúng túng.