Kiều Lâm giật tay bà ta ra, tức giận quát lên.
"Bây giờ thì lại tới đây giả vờ đáng thương gì chứ, trước đây khi chiếm đoạt tài sản của Mộ gia, đuổi cô ấy ra khỏi nhà, khiến cô ấy phải lưu lạc bên ngoài đi bưng bê rửa bát cho người ta, sao không thấy ai thương xót cô ấy?"
"Bây giờ cô ấy chỉ muốn lấy lại những thứ thuộc về mình mà thôi, bà không thuyết phục được cô ấy, liền muốn giết người diệt khẩu phải không?"
…
"Tôi…tôi không …" Lê lão thái thái và Lê Tương Tương bị tình thế này dọa sợ tới bối rối.
Bà ta chỉ kéo một cái thôi mà, sao lại ngã đập đầu trúng bàn còn chảy nhiều máu như vậy chứ.
"Tôi nói cho các người biết, ai còn dám quấy rầy cô ấy, thì đừng trách tôi không khách khí." Kiều Lâm tức giận nói xong liền bỏ ra ngoài.
Ban đầu nhân viên của đài truyền hình còn cảm thấy bà lão này thật đáng thương, nhưng sau khi nhìn thấy bà ta đẩy Mộ Vi Vi ngã đập đầu trúng bàn thì sắc mặt cũng lập tức thay đổi.