Cố Vi Vi chột dạ gượng cười, "Tôi… không muốn hôn anh."
Phó Hàn Tranh chống một tay lên cửa, mỉm cười.
"Vậy đợi tới khi em muốn hôn rồi đi."
Điện thoại trên tay Cố Vi Vi lại đổ chuông, Kiều Lâm đang giục cô xuống lầu để xuất phát.
Vì thế, Cố Vi Vi đành nhìn thẳng vào gương mặt đẹp trai kia, nói.
"Anh cao như vậy, làm sao mà tôi hôn tới?"
Phó Hàn Tranh mỉm cười cúi đầu xuống, vẻ mặt cực kỳ mong chờ.
Cố Vi Vi mím môi, nhón chân lên nhẹ nhàng chạm môi một cái.
Cô đang muốn lui về phía sau thì lại bị Phó Hàn Tranh giữ eo lại, hôn sâu hơn.
Điện thoại di động lại đổ chuông, Cố Vi Vi tựa lung vào cửa bị Phó Hàn Tranh hôn đúng hai phút, sau đó mới buông ra để cô mở cửa.
Cố Vi Vi vừa mới bước ra ngoài, liền đụng phải Kiều Lâm từ thang máy đi ra tới tìm cô.
"Cô nhanh lên một chút đi, mọi người đều đang chờ cô đấy."
"Thật ngại quá, vừa rồi tôi ở trong phòng vệ sinh."
Kiều Lâm nhấn thang máy, nghiêng đầu nhìn cô.