Lễ trao giải trong khuôn khổ liên hoan phim kết thúc, Lê Hinh Nhi ra ngoài gặp người quản lý của mình, vẫn chưa hay biết trên mạng đã biến thành một cơn phong ba bão táp.
Bọn họ nhanh chóng rời khỏi hội trường, quay về khách sạn.
Phó Thời Dịch gọi Cố Vi Vi, hào hứng đưa điện thoại cho cô xem.
"Xem này, cô tát mặt người ta thành dạng gì rồi?"
Cố Vi Vi xem tin tức một chút, lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói.
"Cô ta tự tìm đến."
Nếu như Lê Hinh Nhi không cố ý phá hỏng bộ váy của cô, chỉ tập trung thể hiện trang phục của cô ta trên thảm đỏ, tự đi đường của mình, không ai đụng tới ai thì đã chẳng sao.
Thế nhưng, cô ta lại nhất định phải khiêu khích cô, tìm đường chết.
Đã vậy thì cô sẽ dùng toàn bộ khả năng của mình, khiến cô ta mất đi toàn bộ tài nguyên thời trang.
"Tôi cảm thấy, cô cần có một biệt danh." Phó Thời Dịch nói.
"Biệt danh gì?" Cố Vi Vi liếc xéo hắn.
"Cuồng ma tát người!"