Tần Luật nói xong, trong lòng ngập tràn mong đợi mà nhìn Cố Vi Vi đang ngồi trước mặt mình, chờ cô trả lời.
Lời đề nghị này của Tần Luật chẳng những không thể làm Cố Vi Vi thay đổi sắc mặt, trái lại còn khiến cô cảm thấy có chút… thiếu kiên nhẫn.
"Tần thiếu gia, tôi không có hứng thú với cậu, lại càng không có hứng thú đi Italy học dương cầm."
Đúng là trước đây Mộ Vi Vi muốn đi Italy du học, nhưng bây giờ cô không phải Mộ Vi Vi.
Cô là Cố Vi Vi, một Cố Vi Vi đã hơn hai mươi tuổi, thật sự chẳng có chút hứng thú nào với mấy tên nhóc con mười mấy tuổi như Tần Luật cả.
"Mộ Vi Vi, rốt cuộc là cậu có nghe hiểu những gì tôi nói không vậy? Phó Hàn Tranh không phải người tốt, cậu căn bản không biết bộ mặt thật của anh ta nên mới đồng ý ở bên…."
"Tần Luật, nếu cậu không muốn phụ đạo cho tôi thì quay về đi." Cố Vi Vi lạnh giọng ngắt lời hắn.