Nắng chiều buông xuống, rặng mây đỏ cũng bắt đầu trở nên ảm đạm.
Tôn Hằng hóa thân thành gió lạnh từ trong mây trắng bay ra, kéo theo vài luồng khói phía sau.
Gió lạnh thoáng qua, hắn đã đứng trên đỉnh núi.
Ánh chiều tà ở phía Tây khiến cả đất trời phủ thêm một tầng hồng trang.
Hắn nhìn về phía xa, ánh mắt sâu thẳm, dáng vẻ ung dung, giống như đã quên chuyện vừa rồi.
Là một tán tu ở Bắc Vực, có thể chiến đấu không phân thắng bại với đệ tử chân truyền của Huyền Chân đạo, đã đủ để kiêu ngạo!
Thậm chí khiến người đời hoảng sợ!
Nhưng trong lòng Tôn Hằng lại không hề tự đắc.
Bây giờ, cơ thể hắn rất mạnh, gần giống như đạo cơ đỉnh cao!
Thái Âm Bí Lục tu luyện pháp lực thuần túy, vững chắc, cộng thêm huyết mạch vượn và khỉ khiến hắn dễ dàng tiếp cận linh khí, pháp lực ngự sử cũng không ngại, không hề kém những người khác.
Lại thêm Mộng Tiên Pháp cũng đã tu luyện đến cấp bậc hậu kỳ, ngay cả thần hồn lực cũng không hề thua kém.