Nếu đổi lại là bản thể ở đây thì có lẽ Vương Bảo Nhạc sẽ nói một câu không dám. Thân thể Bản Nguyên của hắn bây giờ, tuy cũng gần như bách độc bất xâm, nhưng trên đời này vẫn có rất nhiều cách để hạ độc pháp thân của hắn, chẳng qua giá trị rất lớn, e là chẳng mấy người nỡ lấy ra để hạ độc mình.
Nên Vương Bảo Nhạc chỉ nhướng mày một cái thì lập tức cười lớn đầy phóng khoáng, một bộ không sợ sinh tử, hoặc nên nói là không biết sống chết là gì.
"Rượu của Khô Linh đạo hữu, Long Nam Tử đương nhiên là muốn uống rồi!" nói đoạn, thân thể của Vương Bảo Nhạc nhoáng lên một cái, phóng thẳng lên tầng thiên thạch đó. Hắn lướt nhanh qua từng tảng thiên thạch, cũng chẳng để ý tới đám tu sĩ quân đoàn Tử Ngọ đang nhìn mình chằm chằm kia, lướt qua chỗ của năm Giả Tiên để tới tảng thiên thạch mà Khô Linh Đạo Nhân đang ngồi.