Lúc đã đóng dấu Minh Văn lên hồn thể của thuyền linh khiến hắn ôm quyền bái kiến mình, một cỗ cảm giác kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trong đầu Vương Bảo Nhạc giống như chỉ cần một suy nghĩ của hắn cũng có thể quyết định sống chết của thuyền linh này.
Vương Bảo Nhạc chẳng xa lạ gì với cảm giác này, bởi vì lúc ở Minh Tông thì hắn đã có quyền quyết định đối với ba vong hồn được mình độ hóa rồi.
"Tiếp theo, chính là bào linh và tưởng linh rồi!"
Vương Bảo Nhạc nheo mắt lại, nhớ tới đủ loại ác ý của hai khí linh kia đối với mình trước đó thì hắn lại hừ lạnh một cái. Lúc này, hắn đứng trên thuyền nan, giơ tay phải lên, chiếc thuyền này lập tức nổ vang, tiến nhanh về phía trước, sau đó hòa vào hư vô rồi biến mất tăm.
Khi xuất hiện lại thì đã ở trên quảng trường trung tâm của tòa thành trì trong tầng thứ ba kia!