"Hơn nữa, Huyền Mục ca ca lợi hại như vậy, huynh ấy chắc chắn sẽ bình an trốn thoát, cũng sẽ phá giải trận pháp không gian giam cầm. Tuy Huyền Mục ca ca có thể không trở lại cứu đệ và những người khác, nhưng chỉ cần Hề Nguyệt ca ca vẫn còn ở đây, Huyền Mục ca ca nhất định sẽ nghĩ cách đến cứu huynh. Huynh… huynh thật sự không cần phải sợ hãi đến mức đấy đâu, cũng không cần phải trút giận sang người đệ như vậy…"
Đồng Băng vừa nói dứt lời, ánh mắt các trưởng lão của hiệp hội thầy thuốc và người của phân viện Thiên Y thi nhau sáng rực lên. Tề trưởng lão càng phấn chấn hơn: "Đúng vậy, chỉ cần chúng ta giữ Hề Nguyệt ở lại đây làm con tin thì chẳng nhẽ còn sợ Huyền Mục và hộ vệ của Hề Nguyệt không phá giải không gian giam cầm, cứu chúng ta ra hay sao?"
Ánh mắt như cười như không của Lục Chỉ Hi lướt qua Hề Nguyệt, ả chân thành nói cảm ơn Đồng Băng: "May mà có bạn học Đồng Băng, nếu không chúng ta đã bị nhóm người Hề Nguyệt bỏ rơi, không còn đường sống nữa rồi."