Hột Khê hít sâu một hơi, chầm chậm bước đến bên cậu thiếu niên, nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt hắn.
Hai cặp mắt phượng giống hệt cùng nhìn vào nhau, ánh sáng màu tím bất chợt giao hòa. Hột Khê dùng giọng nói dịu dàng chưa từng có nói với hắn: "Ngoan nào, ngồi im đừng động đậy, để tỷ xem thử có được không?"
Cậu thiếu niên nghiêng nghiêng cái đầu, cổ họng ú ớ những từ không rõ ràng rành mạch, ngay sau đó hắn ngoan ngoãn rụt hai chân ngồi xổm, hai tay co lên để trước ngực giống như một chú chó chăn cừu.
Hành động phản xạ theo bản năng của hắn làm lòng Hột Khê chua xót, dù cho đây chỉ là em trai của Nạp Lan Hột Khê chứ không phải của cô, nhưng khi nhìn thấy hoàn cảnh của hắn, Hột Khê vẫn dâng tràn cảm xúc đau lòng.
Cô không do dự một giây một phút nào hết, lập tức kiểm tra cấu tạo chiếc mũ sắt.
Chỉ có điều khi Hột Khê vừa xem thử, trong mắt tức khắc cuộn trào sát khí giết chóc.