Khương trưởng lão nhìn người thiếu niên trước mặt, chân lảo đảo lui về phía sau vài bước, vẻ mặt đầy kinh hãi: "Ngươi… ngươi… Kim Đan, làm sao ngươi lại có thể có hơi thở của Kim Đan kỳ!"!"
"Nhãi ranh, rốt cuộc ngươi là người như thế nào, vừa rồi ngươi đã giở trò gì?"
Thiếu niên trước mặt hai mắt sáng rực như chứa ngọn lửa, linh lực hồn hậu trong thân thể điên cuồng dâng lên, suối tóc đen huyền mềm như lụa không có gió vẫn bay phấp phới.
Cả người Hột Khê toả tỏa ra nguồn khí đầy áp lực, nào giống với một võ giả tu vi Trúc Cơ kỳ tầm thường, rõ ràng là một Kim Đan kỳ hàng thật giá thật.
Đến thời khắc này, sự khinh thưởng thường thờ ơ trong lòng Khương trưởng lão dành cho người thiếu niên trước mặt này đã hoàn toàn bị cuốn đi mất, chỉ còn lại sự hoảng sợ đến khó tin.