Dáng người cao lớn của Hạ Kỳ đi phía trước cô.
Tiểu Miêu Miêu giống như một cô vợ nhỏ bị bắt nạt, cúi đầu đi theo sau Hạ Kỳ không nói lời nào. Trong trường hợp này, gặp Thất cách cách với cách ăn mặc thế này, Tiểu Miêu Miêu chỉ muốn chết quách đi cho xong.
Lúc Tiểu Miêu Miêu vô cùng chán nản, khổ sở nghĩ ngợi, không biết phải giải thích với Hạ Kỳ như thế nào, thì Hạ Kỳ đang đi phía trước bỗng chợt dừng lại. Tiểu Miêu Miêu không hề chú ý thế là đâm sầm vào lưng của Hạ Kỳ.
Ngay sau đó, giọng nói lạnh lẽo của Hạ Kỳ bay vào lỗ tai của Tiểu Miêu Miêu.
Mắt phải của Tiểu Miêu Miêu giật mấy cái thật mạnh. Khi cô quay người chuẩn bị bỏ trốn, thì hai ngón tay lành lạnh đã nắm lấy cổ áo của cô.
"Sao em lại xuất hiện ở đây?"
Tiểu Miêu Miêu cảm nhận được ánh nhìn đầy áp lực trên đầu mình, trái tim bé bỏng run lẩy bẩy.