Hạ Mộng và Miêu Hạo Hiên đứng ngoài cửa cũng bắt đầu tự xem xét lại bản thân. Bọn họ luôn miệng nói yêu Tiểu Miêu Miêu nhưng thứ bọn họ cho cô bé chỉ là tình yêu về mặt vật chất.
Sở dĩ Tiểu Miêu Miêu bám Hạ Kỳ hơn cũng là bởi vì tình yêu mà Hạ Kỳ dành cho Tiểu Miêu Miêu còn nhiều hơn bọn họ rất nhiều. Nếu bọn họ có thể không để tâm đến sự nghiệp như vậy, dành nhiều thời gian cho Tiểu Miêu Miêu hơn thì có lẽ đã không xảy ra chuyện thế này.
"Hạo Hiên, hình như cả hai chúng ta đều đã sai rồi."
"Đúng vậy!" Miêu Hạo Hiên cười khổ.
Thương thay cho anh vẫn luôn tự cao tự đại nghĩ rằng cho Tiểu Miêu Miêu cuộc sống tốt hơn, cho cô bé cuộc sống dư giả chính là yêu.
Thật ra, tình yêu không phải là tiền bạc, cũng không phải là quyền thế mà là bầu bạn.
Đúng lúc hai vợ chồng đang hối hận vì không nên lỗ mãng muốn có đứa bé này như vậy thì một tiếng chuông đột ngột vang lên trong hành lang.
Là điện thoại của Hạ Mộng. Trên màn hình hiển thị số lạ.