Ông Hạ đã qua đời, trong nhà chỉ còn lại một mình bà Hạ. Bác cả và bác hai của Tiểu Miêu Miêu là người hiếu thảo, hai người đều đề xuất việc đón bà ngoại Hạ về nhà mình để dễ bề chăm sóc.
Hạ Mộng cũng phụ họa nói: "Đúng vậy, mẹ, nếu mẹ không muốn đến nhà anh cả, anh hai, vậy thì đến thành phố S với con đi!"
"Nói bậy." Bà ngoại Hạ lườm Hạ Mộng: "Nào có mẹ ruột đến nhà con gái mà ở."
"Sao lại không có chứ?" Hạ Mộng khoác tay bà Hạ, nũng nịu nói: "Hơn nữa, mẹ đến đó còn có thể giúp con chăm sóc Tiểu Miêu Miêu nữa!"
Bà Hạ nhìn thoáng qua Tiểu Miêu Miêu đang được Hạ Kỳ bế trong lòng, ôm chặt lấy cổ của Hạ Kỳ, chỉ sợ Hạ Kỳ bị người ta cướp đi, buồn cười nói: "Con có chắc là con gái của con sẽ để mẹ chăm sóc chứ?"
"…"
Chuyện này… Hạ Mộng cũng không chắc lắm…
Bởi vì bình thường ngoài Hạ Kỳ ra, ngay cả cô, Tiểu Miêu Miêu cũng không cho bế.
Có lẽ bà ngoại … càng khó đây…