Cố Hạo Đình cúp điện thoại, mở cửa ra, nói với Trung tá Thượng: "Đi mua hai bộ váy cô ấy mặc được, đừng lấy màu trắng, cỡ 170s, thêm hai chiếc áo lót cỡ 75B. Gọi Nhan Diệc Hàm lên đây cho tôi."
"Vâng." Trung tá Thượng nghe lệnh.
Anh ta suy nghĩ một chút, dù không thích Hoắc Vi Vũ cho lắm, nhưng khi gặp chuyện liên quan đến an nguy của cô thì anh ta lại không muốn cô chết chút nào. Yêu ai yêu cả đường đi mà.
Trung tá Thượng nhìn về phía Cố Hạo Đình với vẻ lo lắng rồi hỏi: "Cô Hoắc không sao chứ ạ?"
"Bọn họ dám để cô ấy làm sao chắc?!" Cố Hạo Đình gằn giọng.
Trung tá Thượng tin tưởng vào năng lực của Tư lệnh nhà mình, bèn đi đặt mua quần áo.
Nhan Diệc Hàm cũng lên chỗ Cố Hạo Đình. Anh ta ý thức được tình hình rất nghiêm trọng. Cô gái yếu đuối này đã chọc phải một mối phiền phức không nhỏ rồi.
"Hạo Đình, cậu muốn dặn dò gì?" Nhan Diệc Hàm thu lại nụ cười cợt nhả thường ngày, hỏi bằng giọng cực kì nghiêm túc.