Nhớ lại cuộc sống của mình ở chùa Chuông Vàng, Viên Phương bỗng cảm thấy vô cùng xót xa.
Thật sự là biết vậy chẳng làm!
Thực ra thân thể "Ma Kha Bất Bại" của Viên Phương không phải đã có từ nhỏ, lại càng không phải do tu luyện mà có được.
Viên Phương còn nhớ rõ, năm đó mình mới sáu tuổi, bởi vì đọc kinh Phật không chuyên tâm mà bị sư phụ trừng phạt không cho ăn bữa tối.
Kết quả, giữa đêm Viên Phương bị đói tỉnh.
Anh ta bắt đầu loanh quanh trong chùa tìm đồ ăn, ai dè lại tiến vào một căn phòng cũ sau núi. Lục lọi một trận ở trong đó, sau đó tìm được mấy hạt "Kim Đan" trong chiếc hộp đặt trên bệ thờ.
Khi đó Viên Phương đã đói đỏ cả mắt nên không hề chần chờ nuốt hết mấy hạt kim đan đó.
Nhưng mới nuốt vào chưa được bao lâu thì anh ta đã cảm thấy toàn thân đau đớn, sau đó liền ngất xỉu.
Hôm sau, Viên Phương tỉnh lại thì kinh ngạc phát hiện cao tăng trong chùa đều vây quanh mình, biểu cảm vô cùng hoảng sợ.