"Nhìn đủ chưa?" Hàn Sâm từ tốn hỏi.
Lúc này đây bá tước Kinh Cức mới định thần lại, nhìn Hàn Sâm với vẻ mặt phức tạp rồi cắn răng hỏi: "Ngươi là Thái Thượng Hoàng?"
Bá tước Kinh Cức cảm thấy chuyện này thật quá sức hoang đường, không thể nào tin nổi. Nhưng đúng là cô ta đã được Thái Thượng Hoàng cứu ra, đá linh hồn của cô ta cũng do Thái Thượng Hoàng lấy xuống, sao chớp mắt lại biến thành Hàn Sâm thế này.
Trừ khi bọn họ là một người, nếu không Kinh Cức thật sự không thể nghĩ khả năng nào khả thi hơn.
"Tôi có phải Thái Thượng Hoàng không thì có liên quan gì chứ?" Hàn Sâm mỉm cười nhìn bá tước Kinh Cức rồi đáp lại.
"Có, đương nhiên là có rồi." Bá tước Kinh Cức nhìn Hàn Sâm chằm chằm, ánh mắt kia như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
"Phải." Hàn Sâm cảm thấy bây giờ mình không cần phải nói dối cô ta, bá tước Kinh Cức đã thấy tận mắt rồi, chẳng qua trong lòng cô ta không muốn thừa nhận sự thật đó mà thôi.